TRUNG MẦU QUÊ HƯƠNG CÁCH MẠNG
Tác giả: Tạ Đình Nhất
Quê hương ơi có tự bao giờ
Nghe thân quen mà như mới lạ
Vẫn vẹn nguyên ba cây bờ Cả
Xã Trung Mầu thôn dưới làng trên
Láng giềng đồng:Phù Chẩn,Đổng Viên
Dòng sông Đuống êm đềm trôi mùa hạ
Vẫn tên gọi :Cổng Trên,Cổng Đá
Các xứ đồng:Chè,Vậy ,Đầu Trâu
Làng ta chín mươi chín cái ao
Nuôi lợn nái đã thành nghề truyền thống
Đất với người vật nhau cùng nắng
Vẫn cuốc cày chát mặn mồ hôi
Thấp thoáng bóng tre vẳng tiếng ru hời
Màu xanh đậm hình núi Chè phía bắc
Bát ngát chân đê những mùa cỏ mật
Canh cua đồng sực nức gạo tám thơm
Quê hương ơi! lửa cháy căm hờn
Luỹ tre làng dàn đan thế trận
Sức mạnh tiềm tàng chìm trong rừng sậy
Bạt vía kinh hồn Nhật-Pháp bao phen
Dẫy ao làng ,bèo san sát vút lên
Cùng với những bàn chông hờn căm nhọn hoắt
Mảnh đất này phủ bao hầm bí mật
Nuôi phong trào cách mạng lớn lên
An toàn khu tĩnh nặng bình yên
Những mái nhà tranh chở che nuôi cán bộ
Bát cháo ,củ khoai sẻ chia chịu đựng
Để có ngày độc lập hôm nay
Để quê hương rạng rỡ mỗi ngày
Làng Trung Mầu có công với nuớc
Ấy là sáu mươi năm về trước
Tháng ba mồng mười năm một chín bốn năm
Những người con quê nhà đã anh dũng hy sinh
Thà chết chứ không đầu hàng giặc
Lấp lánh huân chương những bằng có công với nước
Vẫn vẹn nguyên sống mãi với thời gian
Quê hương ơi thắm đượm thân thương
Như sông có nguồn như cây có cội
Tuổi trẻ hôm nay nồng say nóng hổi
Giương cao cờ truyền thống ông cha
Quyết nghiêng đồng hắt nước đổ ra
Kéo đồng cao,san vào đồng trũng
Năng suất thấp kịp thời thay con giống
Trước hai mùa nay bốn vụ luân phiên
Từ đồng nghềnh cho xuống đồng chiêm
Trâu sắt đỏ mải mê làm việc
Mùa thu hoạch chẳng nhọc nhằn như trước
Xe đạp thồ , xe ngựa thay trâu
Lại khác xưa chẳng đập lúa đêm thâu
Máy suốt ban ngày mỗi sào là mấy
Máy sát gạo trong làng mươi cái
Cối xay nặng nề rủ cối giã vội đi
Quanh làng đường nhựa phẳng lì
Xe bon êm ả thầm thì cây reo
Oang Oang tiếng hát giọng chèo
Ti vi , tủ lạnh ,ánh đèn Nê ông
Nhà trẻ , mẫu giáo , phổ thông
Sửa sang xây dựng hai tầng thanh cao
Giếng khoan mạch nước trong veo
Giếng Đình hoang dã còn đâu đến giờ
Ốm đau nay ít phải lo
Hai con dù gái dù trai chẳng buồn
Ít con cuộc sống đường hoàng
Ăn mặc học hành,thắng cảnh bốn phương
Vẫn dòng sông Đuống nặng trôi
Cá lồng,cá hộp tiền dôi gạo thừa
Ngô xanh cất tiếng gọi bò
Sữa tươi trắng chảy hàng ngày như mơ
Đồng dâu tình nghĩa từ xưa
Tơ tằm bao lứa dễ mua tủ đài
Cưới con,mừng thọ ,dựng nhà
Xôi vò,giò chả,thịt gà thật sang
Đậu phụ mươi quán hai thôn
Năm phản thịt lợn chẳng còn đến khuya
Trẻ nhỏ cần giấy,bút bi...
Thanh niên cần sẵn áo ni quần là
Văn minh thời đại chúng ta
Cưới xin hủ tục rườm rà bỏ đi
Lợn,gạo,rượu chẳng thách gì
Thuốc lá đi vắng trầu thì vẫn tươi
Chiều chiều vui nhộn sân chơi
Trẻ già sôi động tiếng cười say sưa
Những ngày kỷ niệm càng mê
Thể thao văn nghệ rộn về tươi vui
Khuyến tài khuyến học khá rồi
Cháu con ham học xây đời sáng tươi
Việc tang từ biệt cõi đời
Trang nghiêm nghi lễ thịt xôi chẳng màng
Lăn đường mũ gậy đâu còn,
Vòng hoa thương nhớ xếp hàng viếng thăm
Tuổi già chẳng phải lo xa
Hai năm mươi sẵn áo hoa con Rồng
*****
Xưa nay vẫn mảnh đất này
Mà sao khác biệt đổi thay diệu kỳ
Dù ai xa cách miền quê
Lòng luôn xao xuyến nhớ về ba cây.
Tác giả: Thầy giáo Tạ Đình Nhất
Người đăng tin: Dương Quang Đính