Thật khó mà tưởng tượng nổi nơi đây xưa kia chỉ là cánh đồng khi mùa nước nổi phải chèo thuyền cắt cỏ...những buổi lao động gánh cát về trường. Khi lấy cát thì mỗi bên 2 xẻng, khi về tới trường còn mỗi bên nửa xẻng. Chân trần cả đi và về khoảng 3km.
Nơi đây tuổi thơ theo chân ba mẹ trồng dậu xanh, đậu đen, trồng lạc.
Nay đi tìm " Diệp hạ châu" ghé qua mà bất ngờ bởi dòng diện đã trải khắp cánh đồng. Những con đường bê tông thẳng tắp.
Còn đâu ruộng ngô, bãi dâu thủa nào.
Cảnh trên bên dưới thuyền, ô tô vào ra tấp nập. Bãi than, cát vàng, sỏi tập kết đủ cả.
Nhà máy gạch đang từng ngày nhả khỏi.
Cánh đồng hôm nay là những khu trại chăn nuôi, những đồng chuối, những ruộng cây ăn quả, những vườn cây cảnh.
Khi trăng lên, những ánh đèn nhấp nháy, những tiếng hát karaoke vang vọng cả cánh đồng của bà con làm vườn.
Tôi vẫn đi và vẫn nghe những âm thanh quê hương sống động và nhớ tới bài thơ ca ngợi quê hương cách mạng Trung Mầu của thầy giáo Tạ Đình Nhất " Đẹp lắm một làng quê".